Gửi ngày: | 29/03/2012 |
Cập nhật ngày: | 30/03/2012 |
Kích thước File: | Rỗng |
Downloads: | 2174 |
Trong tệp này gồm hai bài thơ "Trăn trở", "Bài ca người đi gieo hạt" và truyện ngắn "Hãy vươn lên cái đã" của cô giáo Nguyễn Thị Nhung.
TRĂN TRỞ
Hôm ấy một chiều tôi đến lớp
Nghe bên ngoài tiếng gió gọi hoang sơ
Trong lớp học bốn bề in vách nứa
Tấm bảng đen đã pha màu phấn nhạt
Bao gương mặt trẻ thơ còn bất hạnh
Tự hỏi lòng phải làm gì hôm nay?
Trong xu thế hội nhập của ngày mai
Mà trẻ em hôm nay còn bất hạnh
Hỡi những người gieo hạt ươm mầm xanh
Dang rộng tay đón lấy những mảnh đời
Và xoa dịu nỗi đau bằng kiến thức
Cho mầm non tuổi trẻ mãi xanh tươi.
Nguyễn Thị Nhung
BÀI CA NGƯỜI ĐI GIEO HẠT
Trời làm mưa cho cây đời thêm mát
Bóng lá tròn che chở những mầm non
Cây sẽ nhiều hoa bởi đời cần có mật
Giọt mật ngọt ngào đời sẽ rót mai sau
Trời làm nắng cho cây vườn say quả
Trồng cây đời cô ươm hạt niềm tin
Rồi mai đây mầm xanh ươm khắp nẻo
Trái chín trĩu cành dâng tặng mùa sau
Không phải là nắng cũng chẳng là mưa
Niềm tin cô ươm mỗi ngày chợt lớn
Như bài ca người đi gieo hạt
Dâng cho đời những quả ngọt hoa thơm
Nguyễn Thị Nhung
Truyện ngắn
HÃY VƯƠN LÊN CÁI ĐÃ !
Hai cây rau dền mọc cạnh cây đu đủ. Cây đu đủ ngày một cao to, mập mạp. Còn hai cây rau dền thì tong teo, ốm yếu.
Một hôm, nhìn cây đu đủ, một cây rau dền than thở với bạn :
- Nhìn anh đu đủ to béo, cao lớn thấy rất ghanh tỵ. Còn chúng mình sao ốm yếu tội nghiệp.
Cây rau dền kia khích lệ bạn :
- Bây giời chưa phải lúc nói đến chuyện to, béo. Mà hãy vươn lên cái đã !
Nguyễn Thị Nhung
Gửi ngày: | 29/03/2012 |
Cập nhật ngày: | 29/03/2012 |
Kích thước File: | Rỗng |
Downloads: | 2056 |
CHUYỆN HẸN HÒ
Nguyễn Thị Hoàng Oanh
Nắng tắt rồi…
Chiều cũng xuống
Trăng lên…
Anh chẳng tới con nhện buồn chăng lối
Ơi nhện hỡi mày giăng tơ mấy lối
Sao nỡ đành giăng lối bước anh đi ?
Tại buổi chiều? Tại nhện mới phân li?
Tại cơn mưa nên anh buồn không tới
Tại vì em…? Tại ai không biết nữa?
Hay tại anh đã quên lối hẹn thề?
Đường về giờ chỉ mình em
Mênh mông trăng sáng chênh vênh cõi lòng
Nhện ru trên võng thong dong
Đu đưa gió hát trắng trong sao trời.
Nghe chơi vơi bước nhanh chân chút nữa
Sương xuống nhiều nghe ước lạnh đôi mi
Em về gặp bước anh đi
Áo anh ước sũng…
để đôi khi….
em chạnh lòng !
- Mưa nhiều anh đến làm chi
Rưng rưng em khóc...
- Giận gì bé ơi !
***
Gửi ngày: | 02/11/2014 |
Cập nhật ngày: | 02/11/2014 |
Kích thước File: | Rỗng |
Downloads: | 1861 |
Đến với bài thơ hay
“MÙA XUÂN NHO NHỎ” CỦA THANH HẢI
Bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” được Thanh Hải viết vào tháng 11 năm 1980. Không bao lâu sau, tác giả qua đời (tháng 12 năm 1980). Bài thơ là sự thể hiện niềm yêu mến thiết tha với cuộc sống, với đất nước và ước nguyện được làm một “Mùa xuân nho nhỏ” dâng cho đời của tác giả.
“Mùa xuân nho nhỏ” là nhan đề bài thơ. Song khi đọc tác phẩm, người đọc sẽ bắt gặp và cảm nhận được một mạch nguồn cảm xúc cùng với tư tưởng của tác giả không hề nhỏ chút nào! Mà ngược lại, mạch nguồn ấy cứ như lan tỏa, như trải rộng, cao vời, gợi ra bao nhiêu suy ngẫm…Bởi mạch nguồn ấy được khơi dậy từ mùa xuân của thiên nhiên, của đất trời đến mùa xuân của đất nước, của cách mạng và cuối cùng lắng đọng vào mùa xuân trong mỗi con người, hòa vào mùa xuân lớn của dân tộc.
Khung cảnh mùa xuân được mở ra ngay trước thềm tác phẩm:
“Mọc giữa dòng sông xanh - Một bông hoa tím biếc - Ơi! Con chim chiền chiện - Hót chi mà vang trời - Từng giọt long lanh rơi - Tôi đưa tay tôi hứng”.
Bằng vài nét phác họa, tác giả đã vẽ ra được cả một không gian cao rộng, với đất trời, sông nước quyện hòa trong sắc màu và âm thanh.
(Còn nữa, hãy tải về để đọc thêm)
NGUYỄN THỊ NGOAN
Gửi ngày: | 03/12/2012 |
Cập nhật ngày: | 03/12/2012 |
Kích thước File: | Rỗng |
Downloads: | 1823 |
Gửi ngày: | 01/11/2014 |
Cập nhật ngày: | 02/11/2014 |
Kích thước File: | Rỗng |
Downloads: | 1744 |
CHUYỆN KỂ VỀ CÔ GIÁO HIỀN
1. LỚP CHÚNG MÌNH
Lắng nghe lớp trưởng báo cáo tình hình lớp trong tuần qua, cô Hiền vẫn trầm tư, vẻ không vui trước một số thành tích của lớp. Nhìn cả lớp với những ánh mắt băn khoăn khó hiểu, cô Hiền từ tốn:
- Thế có em nào bổ sung gì phần báo cáo của lớp trưởng không?
Lớp im lặng một lúc chừng như khó hiểu và lo âu hơn. Bỗng lớp phó học tập có ý kiến:
- Thưa cô, chúng em nghĩ việc đó là của bạn lớp trưởng ạ.
Rồi Lúa và Anh lần lượt xin có ý kiến với vẻ lo lo sợ sợ:
- Dạ... thưa... cô, trong tiết Lịch sử, em đã không thuộc bài nên làm ảnh hưởng đến lớp ạ.
- Dạ...còn em bị cô giáo dạy Ngữ văn la: “lớp 6 rồi mà đọc chưa thông, viết chưa thạo à”? Có lẽ em phải nghỉ học thôi cô ạ. Em sợ ảnh hưởng đến lớp.
Cô Hiền vẫn từ tốn nói:
- Các em vẫn còn biết nghĩ đến lớp thì các em mãi còn là học sinh của lớp các em à. Cô vẫn tin ở các em. Thế các em còn lại là học sinh của lớp nào?
- Dạ lớp 6/1 ạ.
Cả lớp đồng thanh đáp. Lớp phó có vẻ xấu hổ:
- Thưa cô, từ nay chúng em sẽ cùng nhau phấn đấu để xây dựng lớp ạ.
- Em sẽ nhắc nhở các bạn cùng chăm học, cùng giúp các bạn học còn yếu , theo lời cô đã dặn ạ. Lớp mình sẽ quyết không để một bạn nào rời xa lớp đâu cô.
Lớp trưởng tiếp lời. Cô Hiền nói:
- Cô luôn tin vào lớp mình các em ạ.
Như chỉ đợi có thế, lớp phó thể mỹ đã xướng lên rồi cả lớp đã hoà vang bài hát “Lớp chúng mình rất rất vui / như keo sơn anh em một nhà / đầy tình thân quý mến nhau / luôn thi đua học chăm tiến tới / Quyết kết đoàn, giữ vững bền / Giúp đỡ nhau xứng đáng trò ngoan”.
__________________________________________
2. ĐIỂM CHỈ
Cô Hiền thật cảm động trước mấy chục đôi mắt trong trẻo hồn nhiên đang nhìn lên mắt cô với vẻ biết ơn và hối lỗi. Cô cười hiền từ nói:
- Cô có chuyện này muốn kể với lớp mình. Các em có thích nghe không?
- Dạ có.
Cả lớp hô vang và với vẻ yên tâm, sung sướng lạ thường. Cô Hiền bắt đầu kể:
...
(Còn nữa, hãy tải về để đọc thêm)
Gửi ngày: | 09/03/2016 |
Cập nhật ngày: | 09/03/2016 |
Kích thước File: | Rỗng |
Downloads: | 1699 |
Gửi ngày: | 01/11/2014 |
Cập nhật ngày: | 01/11/2014 |
Kích thước File: | Rỗng |
Downloads: | 1659 |
ANH THÍCH
Anh thích là chiếc gương
Ngắm hình em bối rối
Anh thích là chiếc gối
Mỗi tối cho em nằm
Thích là một chiếc chăn
Đêm lại đêm em đắp
Thích là ngọn lửa thắp
Giữa lòng em đêm đông
Thích là một khoảng không
Mắt buồn em sẽ gửi
Em ơi! Xuân lại tới
Thích lặng nhìn hoa em...
Nguyễn Thị Ngoan
Gửi ngày: | 01/11/2014 |
Cập nhật ngày: | 01/11/2014 |
Kích thước File: | Rỗng |
Downloads: | 1647 |
DẤU CHÂN CỎ RỐI
Xa quá phải không em?
Mười năm… có lẽ…
Hai đứa mình…mỗi kẻ một nơi
Ước mơ chung, tròn… vỡ làm đôi
Anh lỗi hẹn em: “Cùng trở thành nhà giáo”.
Vẫn lớp học… hàng cây… sân trường… mấy dạo
Có nhắc em về cùng quãng trời xưa…?
Ngôi trường cũ giờ dựng lại chưa?
Xin lối cũ đừng bao giờ thay đổi.
Giữ mãi giùm anh “dấu chân cỏ rối”,
Bời bời… ngơ ngác… lườm anh…
(Còn nữa, hãy tải về để đọc thêm)
Gửi ngày: | 01/11/2014 |
Cập nhật ngày: | 01/11/2014 |
Kích thước File: | Rỗng |
Downloads: | 1637 |
ĐÊM NAY
Đêm nay, SƠN – THỦY say tình tự
Cạn chén tao khang, tay ấp má kề.
Đêm nay, rong ruổi MÂY cùng GIÓ
Choàng riết hồn nhau trong đê mê…
Đêm nay, bẽn lẽn, HOA thay áo,
Má phấn, môi hương… hẹn TR¡NG về…
Đêm nay, đơn lẻ mình em TUYẾT…
ANH, cũng mình ANH… đơn lẻ ghê…
Nguyễn Thị Ngoan.
Gửi ngày: | 01/11/2014 |
Cập nhật ngày: | 01/11/2014 |
Kích thước File: | Rỗng |
Downloads: | 1631 |
Truyện ngắn LỬA LÒNG
Rừng chiều như vừa được tắm gội. Những mắt lá đương còn ươn ướt. Mấy tán cây cao lao xao vũ điệu xòe ô như điều hòa thư giãn để dồn sức vươn cao mãi đương đầu cùng phong ba. Mây quyện hòa cùng khói đá thành một tấm khăn lụa trắng khổng lồ choàng qua rừng chiều. Mặt trời chắt chiu những sợi nắng cuối cùng trong ngày, len lỏi qua khe núi xuống hong khô và sưởi ấm tất cả, trước khi về với nửa bên kia của dương gian. Phía xa xa, từ làng Tu Hon, bảy sắc cầu vồng mơ ảo bắc qua làng Tăk Lang đẹp như đường đến miền cổ tích…
Tự dưng đôi bàn chân Hạ Giang lại luống cuống. Và đôi má Giang nữa, hình như cũng ửng đỏ, nghe ran ran khi bước qua mấy thửa ruộng bậc thang. Trên tận cùng cánh đồng này là nhà của Giang đó, nơi bố và bao người thân đã vẫy tay tạm biệt Giang cùng ánh mắt dõi theo như muốn nhắn gửi trọn niềm tin …
Bước chân đầu tiên chạm vào mảnh sân thoang thoảng hương lan cũng là lúc màn đêm đã buông rèm đen mịn như nhung, con Em Nhỏ từ trong gầm sàn nhẹ nhàng chạy ra quặp vào chân Giang, mừng quýnh. Giang cúi xuống xoa xoa vào đầu, vào lưng nó. Rồi hai chị em xoắn xít bước khẽ lên nhà. Giang ôm chầm đôi vai gầy guộc nghiêng nghiêng bên bếp lửa của cha:
- Bố!
- Chó con! Sao thư con bảo đến ngày mai con mới về?
- Giang!
- Dạ.
Ông Ba vỗ nhè nhẹ vai con rồi cười trìu mến:
- Vậy mà thằng Sơn vừa mới chạy qua, bảo mai sẽ xuống đón con.
...
(Còn nữa, tải về để đọc thêm).